Tiếp chúng tôi tại văn phòng công ty là vị giám đốc trẻ Nguyễn Xuân Thiện, ông chủ công ty có những dịch vụ khá đặc biệt như cho thuê…người yêu, chú rể và các dịch vụ phát sinh sau đám cưới như dịch vụ làm bố. Nghe có vẻ lạ lùng nhưng Thiện cho chúng tôi biết công ty của anh đã được Sở kế hoạch và Đầu tư Hà Nội cấp giấy phép kinh doanh và những “ngành nghề” trên chỉ là một phần nhỏ trong đăng ký kinh doanh của công ty.

 

Và theo lẽ thường chuyện gì cũng có ngoại lệ, những hợp đồng Thiện đã ký và thực hiện cũng vậy. Thiện biết có một hợp đồng sau “thanh lý” từ giả “biến” thành thật.

 

 

Với nụ cười khó hiểu, Thiện bật mí, ngay khi Đào Thanh H. (24 tuổi, một tiểu thư nhà giàu Quảng Ninh) tới ký hợp đồng, anh đã thấy đó là một thiếu nữ thật đặc biệt. H. được sinh ra trong một gia đình giàu có của vùng “vàng đen” Quảng Ninh. Thế nhưng cô không kiêu kỳ, cũng không “sành điệu” như các cô gái con nhà giàu khác. H. “lỡ làng” không phải vì chuộng “mốt” sống thử, mà vì người đàn ông bội bạc cô yêu từ thời còn ngồi trên ghế nhà trường nơi quê nhà.

Tình địch của H. chẳng những là con một của vị chủ tịch hội đồng quản trị nơi người yêu cô làm việc, mà còn có trong tay tấm bằng tốt nghiệp của một trường đại học danh tiếng tại Australia. Nếu bỏ H., gã sẽ có tất cả quyền uy, địa vị xã hội, biệt thự sang trọng, xe xịn lẫn gái đẹp…

Chính vì thế, gã đã nhất quyết dứt áo ra đi để chọn cho mình một tương lại rạng ngời, bỏ mặc H. với cái thai trong bụng và vài triệu đồng “giải quyết hậu quả”. Gã ra đi để lại lời tuyệt tình: “Anh chỉ làm được có vậy. Mong em từ nay mỗi đứa một đường, không ai làm phiền ai”. Sau đó gã lên chiếc “bốn bánh” biến mất giữa dòng người.

Bị kích động mạnh, H. đã định bỏ đứa con. Nhưng khi nghe bác sĩ nói cái thai đang phát triển bình thường, đã có nhịp tim thì H. lại sợ hãi, xin giữ lại thai. Cô không muốn trở thành người mẹ độc ác với đứa con đầu lòng còn trong trứng nước. Cô đủ điều kiện để tự nuôi sống con mình. Nghĩ là làm, H. vội vã đi tìm sự đồng cảm từ những người bạn quen trên mạng. Ở đây họ đã chỉ cho cô tìm tới dịch vụ cho thuê… chú rể và "bảo hành dịch vụ làm cha" cho đứa trẻ trọn đời.

Nghe có vẻ kỳ bí và nguy hiểm với một người phụ nữ bụng mang dạ chửa nhưng đứa con trong bụng H. bằng mọi cách phải có cha. Vậy là H. quyết định liều một phen. Cô đã tìm tới công ty có dịch vụ thuê chú rể. “Chú rể” mà công ty cho thuê là một người cao to, đẹp trai từ miền Nam ra Hà Nội làm việc. Điều H. cảm thấy toại nguyện nhất là cái mã bề ngoài của M. hơn đứt kẻ bạc tình mà cô từng trao cả đời con gái.

Bén duyên từ “kế thoát hiểm”

Cố nén mọi ưu phiền, H. dẫn “người yêu” về ra mắt bố mẹ và nức nở khóc, xin lỗi chuyện mình đã “trót dại”, cần cưới gấp vì sang tháng M. phải đi công tác nước ngoài dài ngày. Vừa giận vừa thương con gái, cha mẹ H. không còn cách nào khác, đành gật đầu đồng ý và tổ chức cho cô một bữa tiệc cưới gọn nhẹ với lễ ăn hỏi và cưới cùng một ngày trước khi “chú rể” phải lên đường đi tu nghiệp nước ngoài.

Viện lý do nhà xa, thời gian lại gấp gáp nên mọi chuyện bàn bạc cưới hỏi đều được trao đổi qua… điện thoại. Ngày cưới, họ nhà trai tới rước dâu vỏn vẹn hơn 10 người. Trong số đó có cả “ông nội” chú rể đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn cố gắng chống gậy ra Hà Nội đón cháu dâu.

Lúc đầu, gia đình H. còn buồn và lo lắng vì sợ con gái mình bị khinh rẻ do “vác bụng” trước đám cưới. Nhưng khi thấy nhà trai nhiệt tình lặn lội đường xa đưa cả “ông nội” chú rể đi đón cháu dâu thì yên tâm lắm. Họ tin H. sẽ được nhà chồng yêu thương. Nhờ đó, dù chưa được biết nhà trai ở đâu, hoàn cảnh thế nào, gia đình H. vẫn rất yên tâm để con gái một mình ra sân bay, theo đoàn nhà trai vào Nam tổ chức đám cưới một cách vui vẻ.

Đám cưới kết thúc, H. thở phào nhẹ nhõm khi đã “qua mặt” được cha mẹ và dòng họ. Ai cũng ngỡ đó là “chú rể thật” nên hết lời khen ngợi H. khéo chọn bạn đời. Bạn bè thân của H. cũng phải thừa nhận M. “ăn đứt” tình cũ cả về ngoại hình lẫn cách ứng xử. Những tưởng “màn kịch” tới đó là kết thúc. Nào ngờ cô lại bén duyên với chú rể giả. “Cuộc hôn nhân hợp đồng” của H. và M. lại đi đến một tình yêu khó ngờ.

Vì M. không biết uống rượu nên dù đã cố khước từ hết mức, “chú rể” vẫn bị chuốc say bí tỉ sau vài tuần rượu. Tới khi đươc “giải vây”, M. gần như chẳng còn biết trời đất là gì. Không nỡ để “ân nhân” về nhà nằm còng queo, cô độc trong căn phòng trống trải, H. đã quyết định đưa M. về phòng trọ của mình nghỉ tạm. Vì lòng biết ơn và tình người, H. đã thức trắng đêm lau người cho M. bằng nước ấm và đánh gió chanh để khi tỉnh giấc anh không bị đau nhức đầu. Sáng hôm sau, H. lại ân cần chuẩn bị nước ấm cho “chú rể” tắm, cùng bữa sáng là bát cháo thịt băm hành.

Chẳng ai ngờ bát cháo ấy lại có sức mạnh biến một đám cưới giả thành hạnh phúc thật. M. đã xúc động thực sự khi lần đầu tiên được một phụ nữ âm thầm quan tâm, chăm sóc, cho dù với H. đó chỉ là những việc làm rất đỗi bình thường. Nhưng cảm nhận của M. về công việc bình thường ấy lại thật ấm áp. Đó là cảm giác chưa bao giờ anh được đón nhận.

Đó chính là lý do khiến M. tìm đủ mọi cách gặp lại "cô dâu của mình" sau ngày cưới. Lúc đầu H. thấy lạ, bối rối và sợ hãi trước sự quan tâm thái quá của người đàn ông mới quen trên danh nghĩa chú rể. Nhưng rồi mưa dầm thấm lâu, tình cảm thật lòng của M. đã khiến H. rung động. Tuy nhiên như con chim lạc sơ cành cây cong, cô không dám đón nhận tình cảm của M. Cô sợ anh chỉ coi tình cảm như một trò đùa bởi công việc của anh làm đã nói lên điều đó. Hoặc nếu tình cảm đó có thật, cô cũng không xứng đáng với một người đàn ông như vậy.

Chẳng những cô không còn là cô gái trong trắng mà còn là bà mẹ đơn thân, không có gì khẳng định rằng M. sẽ chấp nhận yêu thương và đón nhận đứa trẻ “lạc giống” về chung sống. H. sợ lịch sử lặp lại, M. có người đàn bà khác, mẹ con cô thêm côi cút, tủi phận… Chính vì thế, H. quyết định đóng băng trái tim loạn nhịp của mình để mong có được cuộc sống phẳng lặng bình yên.

Ngược lại với những gì H. nghĩ và làm, M. đã hạ quyết tâm phải chinh phục người phụ nữ hiền dịu này về làm vợ.Chính vì thế, H. càng sống khép mình thì M. càng trân trọng và yêu thương cô hơn. Để H. không thể chối từ tình cảm, M đã chủ động về “quê vợ” thưa lại với gia đình về “quyết định từ bỏ chuyến đi tu nghiệp ở nước ngoài để ở nhà chăm vợ, đón con”. Nghe “con rể” nói vậy, gia đình H. mừng như bắt được vàng.

Niềm tin ấy càng được củng cố mỗi khi gia đình H. lên Hà Nội thăm con, M. đều biết trước và chủ động “về sớm” mua thức ăn thiết đãi gia đình vợ, chặn mọi cơ hội H. có thể thú nhận với gia đình. Khi cánh cửa phòng ngủ của “vợ chồng” H. khép lại cũng là lúc M. tự trải chăn xuống đất làm nệm để nằm. M. chỉ cần được ở chung một phòng, cảm nhận được sự có mặt của H. ở bên cạnh là anh vui vẻ đánh một giấc ngon lành tới sáng mà không hề biết rằng, trên giường, cách đó vài bước chân, H. đang trằn trọc không tài nào nhắm mắt ngủ được vì cô đã yêu anh thật lòng.

Trái tim H. càng như vỡ òa vào ngày cô sinh nở. Nhìn M. luống cuống, vụng về lo lắng cho hai mẹ con, tảng băng cô dày công dựng lên đã tan chảy. H. chỉ còn biết ngượng nghịu đón nhận tình cảm vô bờ của M. Cô không còn đủ sức phản kháng khi M. đề nghị đưa hai mẹ con từ bệnh viện về thẳng nhà. H. líu ríu theo chân “chồng” ra xe về nhà trong tâm trạng hạnh phúc khó tả.

Nhưng ngay sau đó, H. lại hoảng hốt lo sợ ngày cô làm vuột mất tất cả khi phải đối mặt với sự phản đối cuả gia đình “chồng”. Và đó cũng là lý lẽ rất đỗi bình thường của mỗi gia đình. Nhưng điều mà H. không thể ngờ đó là M. cũng chính là kết quả cuộc tình vụng trộm của mẹ anh khi bà còn là một nữ thư ký xinh đẹp ngây thơ trao mình cho vị giám đốc có cuộc hôn nhân đổ vỡ… Nhờ vào quá khứ ấy mà anh dễ dàng có được sự cảm thông từ mẹ, giúp vợ chồng anh có được đám cưới thật vô cùng đặc biệt của chính mình….

(Theo Hôn Nhân & Pháp Luật)